Không thể lũng đoạn

Thể thao/Quốc tế

Chia sẻ
Thứ bảy, 04/09/2021 – 09:40Theo dõi Báo Quân đội nhân dân trên

Ghế nóng

Không thể lũng đoạn

Theo Liên đoàn Bóng đá thế giới (FIFA), đã có tổng cộng gần 3 tỷ euro rơi vào túi của những người đại diện bóng đá (còn gọi là “cò”) trong giai đoạn 2010-2020. Điều này không chỉ khiến nhiều câu lạc bộ (CLB) thiệt hại tài chính mà thị trường chuyển nhượng bóng đá đang bị thao túng vì lợi ích.

Trong bóng đá chuyên nghiệp, người đại diện đóng vai trò quan trọng trong việc phát hiện, cung cấp những cầu thủ tài năng cho các CLB. Cầu thủ chỉ cần tập trung vào chuyên môn, việc hưởng mức lương ra sao, thi đấu cho đội bóng nào, tất cả đều được “cò” thu xếp. Khi hoàn thành một thương vụ chuyển nhượng, người đại diện được hưởng hoa hồng từ cầu thủ và từ chính đội bóng đối tác. Tùy theo giá trị hợp đồng của thân chủ mà “cò” được hưởng lợi từ vài trăm nghìn, vài triệu cho tới vài chục triệu euro.

Ảnh minh họa. Getty
Bóng đá thế giới hiện có hai trường phái về “cò” chuyển nhượng. Một là những người có vẻ ngoài bóng bẩy, nói chuyện lọt tai và luôn thể hiện mình là người lịch thiệp. Siêu “cò” J.Mendes là ví dụ điển hình nhất. Trường phái thứ hai có vẻ ngoài bặm trợn, nói chuyện đôi khi xấc láo nhưng từng câu, từng chữ đều như trúng tim đối phương. M.Raiola là điển hình cho phong cách đàm phán này khi thường xuất hiện với vẻ ngoài lôi thôi nhưng những thương vụ mà ông chốt cũng đình đám không kém J.Mendes.
Dù “cò” mang vẻ ngoài thế nào, phong cách làm ăn ra sao thì mục đích cuối cùng vẫn là lợi nhuận. Khát khao sở hữu ngôi sao, bản hợp đồng “bom tấn” của nhiều CLB đã giúp nhiều “cò” ăn nên làm ra. Dựa vào những hiểu biết, mánh khóe trong kinh doanh, họ thao túng cả thị trường chuyển nhượng. Họ móc nối với truyền thông gắn tin đồn chuyển nhượng giữa tài năng đang lên với đội bóng lớn để thổi giá. Đã có nhiều đội bóng lớn bị sập bẫy khi mua cầu thủ cao hơn giá trị thực tế, dẫn đến những hệ lụy về tài chính, quỹ lương và bất ổn trong phòng thay đồ. Barca là một trường hợp như thế khi bị cuốn theo những thương vụ đắt tiền khiến quỹ lương phình to đến mức không thể giữ được siêu sao L.Messi. Sở hữu lò đào tạo La Masia trứ danh nhưng giờ đây công tác đào tạo trẻ của Barca gặp nhiều vấn đề khi cầu thủ không có cơ hội thi đấu trong đội 1. Một số tài năng trẻ vừa thể hiện được mình thì đã bị người đại diện giật dây đòi tăng lương, dẫn đến đội bóng bất đắc dĩ bán họ với giá rẻ nếu như không muốn mất trắng. MU cũng là nạn nhân của những người đại diện khi thường mua cầu thủ với giá quá cao. Cay đắng nhất là trường hợp P.Pogba khi gia nhập Juventus với giá 0 đồng vào năm 2012, nhưng MU đã tốn 105 triệu euro để đưa anh trở lại Old Trafford năm 2016…
Đối với những CLB không được giới chủ siêu giàu hậu thuẫn, việc mua phải hợp đồng hớ rất có thể khiến họ đối mặt với khủng hoảng tài chính, thậm chí phá sản. Để có được tiền mua cầu thủ, nhiều đội bóng phải đi vay mượn khắp nơi, thậm chí thế chấp cả CLB cho những quỹ tài chính. Có một nghịch lý là trong giai đoạn khó khăn vì dịch Covid-19, giá cầu thủ không những giảm mà còn có xu hướng tăng. Nếu J.Grealish không được truyền thông tung hô trong thời gian dài thì giá trị của anh có đạt mức 117 triệu euro? Ở tuổi 23, trung vệ B.White có xứng với giá 59 triệu euro?
FIFA đang cân nhắc ra luật nhằm hạn chế việc thổi giá cầu thủ trẻ, giới hạn việc cho mượn cầu thủ từ các CLB lớn, đồng thời giảm tác động từ giới “cò”. Giải pháp cần một quy tắc mới để định giá chính xác cầu thủ của FIFA nhận được nhiều đồng thuận. Mong rằng với những phát ngôn cứng rắn trước đó, Chủ tịch FIFA G.Infantino sẽ sớm có giải pháp để “cò” không thể lũng đoạn thị trường chuyển nhượng. HOÀI PHƯƠNG

Để lại một bình luận

Your email address will not be published. Required fields are marked *.

*
*